Tuy không mang nặng đẻ đau hay vất vả nuôi con lớn khôn nhưng hình ảnh người thầy giữ một vai trò quan trọng trong cuộc đời mỗi chúng ta. Cứ đến giữa thu, khi khí trời se se lạnh thì người trò nhỏ lại thổn thức tìm về với ân sư để tri ân công lao dìu dắt, dạy bảo của các thầy cô.
|
Phần tham dự của Trần Minh Thanh. |
Làm "người đưa đò" ở đất liền đã vất vả thì nghề Thầy giáo ở đảo xa còn nhọc nhằn gấp nhiều lần. Nơi con chữ là một điều xa lạ với người ta thì kiến thức sư phạm chưa đủ mà còn cần lắm những tấm lòng yêu nghề, nhiệt huyết mới có thể gieo mầm kiến thức nơi không nhìn thấy nước ngọt này.
Tấm thiệp tham gia sân chơi Tri Ân Người Thầy do game thủ Trịnh Đăng Thành - sinh viên của Đại Học Huế - gửi đến Thầy giáo của mình ở đảo Song Tử Tây đã cho thấy hình ảnh một ân sư như vậy. Đăng Thành viết "...Thầy - một phó chủ tịch UBND xã, ngày ngày đều đặn đứng lớp cười hiền nghe em báo cáo sĩ số 02, vắng 0. Mới đó thôi, hai học sinh lớp 4 của thầy đã là sinh viên năm 3 rồi. Em và Hiền cùng hứa với nhau sẽ về đảo, thăm thầy và đi tiếp con đường thầy đang đi. Xã Song Tử Tây mình đã có ngôi trường mới xây rồi, em nghe tin mà vui lắm, con đường đi dạy của thầy nay đã bớt chông chênh, thầy nhỉ…".
|
Tấm thiệp của Trịnh Đăng Thành gửi đến Thầy. |
Ở nơi biên cương, đảo xa, công việc của những người làm công tác gõ đầu trẻ càng đặc biệt và đáng trân trọng. Nhiều người rời đảo, trưởng thành thường ít trở về nơi có quá nhiều khó khăn để dạy học. Họ phải rất yêu trẻ, yêu nghề để gieo mầm cho con chữ nở hoa và thắp lên ngọn lửa đam mê học tập cho bọn trẻ.
Lâu nay, hễ nói đến người Thầy, người ta thường liên tưởng đến những "ông lão đưa đò" cần mẫn, tận tụy và có phần khắt khe với học trò. Thế nhưng, ngày nay, có không ít Thầy Cô trở thành người bạn đường thân thiết của các cô cậu học trò. Bạn Nguyễn Khắc Điệp ở Nghệ An - một sinh viên cao đẳng ở Hà Nội - đã gửi đến sân chơi tập truyện tranh ngắn kể về người Thầy giáo cấp 3 của mình như thế.
|
Phần tham dự của bạn Nguyễn Khắc Điệp. |
Khắc Điệp mượn hình ảnh câu chuyện nổi tiếng Đô Rê Mon để đưa tâm sự của mình đến Thầy. Điệp kể rằng năm học lớp 10, Điệp được chủ nhiệm bởi một Thầy giáo yêu nghề và rất thương học trò. Những ngày đầu, khi chưa hiểu tính cách của học trò, Thầy có phần nghiêm khắc làm cho các bạn lo sợ và chán nản. Thế nhưng, sau đó, không ai ngờ rằng Thầy giáo đã tìm hiểu từng trò và trở thành người bạn thân thiết cùng học sinh cả lớp.
|
Lời tri ân của Nguyễn Khắc Điệp. |
Khắc Điệp chia sẻ, nhờ tình cảm, sự quan tâm của Thầy mà cậu đã có kết quả tốt ở những kỳ thi và trở thành sinh viên công nghệ thông tin ở Hà Nội. Thông qua sân chơi, Khắc Điệp gửi đến Thầy "...Tuy Thầy chỉ chủ nhiệm lớp em trong quãng thời gian ngắn nhưng những lời Thầy dạy chưa bao giờ là thừa. Em sẽ cố gắng để trưởng thành như Thầy mong muốn. Nhân ngày 20/11, em không biết làm gì hơn là gửi đến Thầy lời cảm ơn sâu sắc. Chúc Thầy luôn khỏe để đào tạo thêm nhiều thế hệ học trò ngoan ngoãn...".
Còn rất nhiều câu chuyện, các tác phẩm tri ân của các thành viên gửi đến Thầy Cô của mình. Trong số này, lời cảm ơn của bạn Nguyễn Ngọc Minh Nguyệt ở Khánh Hòa làm cảm động nhiều người: "...Ngày đó, gia đình mình khó khăn nên việc học hết cấp 3 là điều không tưởng. Thế nhưng, nhờ sự động viên và giúp đỡ nhiệt tình của cô giáo dạy chuyên Sử mà đời mình sang trang. Nếu bố mẹ có công sinh thành, dưỡng dục thì cô giáo ấy là người tạo nên tương lai cho mình. Với mình, cô là người mẹ thứ hai...".
Thùy Chi
Nguồn: GameThu |