Những quán game không bao giờ đóng cửa tại Bangladesh

Nơi đây, những đứa trẻ đường phố luôn khao khát một thú vui giải trí và các trò chơi xuất hiện như một sự cứu rỗi.

Trên trang Polygon mới đây đã đăng tải loạt ảnh của phóng viên Joseph Allchin, được thực hiện trong chuyến đi của anh tới Dhaka, Bangladesh. Nơi đây, anh đã gặp được những đứa trẻ nghèo sống trên đường phố, có cuộc sống vô cùng khó khăn những vẫn tìm mọi cách để có thể chơi các video game.

"Dhaka, thủ đô của Bangladesh, là một trong những thành phố đông dân nhất tại một trong những nước có mật độ dân số cao nhất trên hành tinh. Nhưng nó cũng là một trong những khu vực phát triển nhanh nhất. Mọi thứ đều được chuyển đến bằng đường thủy, do đó bến cảng cũ tại khu vực này mang tên Sadarghat là nơi tập trung một cộng đồng lớn những đứa trẻ lang thang, bị gia đình bỏ rơi đến kiếm sống và làm thuê.

Giống như hầu hết những đứa trẻ khác, chúng đều có nguyện vọng được vui chơi và giải trí. Vì vậy, sự xuất hiện của các quán video game như một điều tất yếu và dần trở nên phổ biến, hiện diện tại nơi đây. Trò chơi phổ biến nhất là một bản mod từ Grand Theft Auto: Vice City", Joseph chia sẻ.

"Sào huyệt Video game được nhét vào những con hẻm trở lại. Họ là những người giải trí chỉ có sẵn cho nhiều người."

Hầu hết các cửa hàng chơi game tại đây đều ở trong những con hẻm nhỏ và nó mở ra để phục vụ cho nhu cầu giải trí của tất cả mọi người.

"Rocky, các chủ sở hữu, giải thích rằng ông đã mở trò chơi này den tám năm trước. Cửa của nó đã không đóng cửa kể."

Rocky, chủ của cửa hàng game nói rằng ông đã mở ra nơi này từ 8 năm trước và từ đó cho đến nay, nó chưa phải đóng cửa ngày nào.

GTA Games ': Vice City đã được chữa trị để cho nó hương vị địa phương nhiều hơn một chút. Một số đề cập đến nó như là

GTA : Vice City là trò chơi phổ biến nhất tại đây. Tuy nhiên, nó không phải là bản gốc mà giống như một bản mod lại mang đậm phong cách địa phương. Một trong số các vấn đề được đề cập đến chính là "Bangla Bhai", biệt danh của một trùm khủng bố nổi tiếng đã qua đời tại Bangladesh. Nhân vật mà game thủ nhìn thấy trong hình đang mặc một chiếc áo sơ mi có màu cờ Bangladesh, còn âm nhạc trong game cũng được sửa thành các bản nhạc pop và rạp tại địa phương.

Liton, 11, đến đây bằng một chiếc thuyền từ Putuakhali lúc 5 tuổi. Cậu kiếm sống bằng nghề thu thập phế liệu và mang vác đồ cho mọi người ở bến phà.

Theo lời của chủ quán, các máy tính thường được tháo bỏ hết các tấm thép bên hông để làm mát. Một số máy trong quán game thậm chí rất hiếm khi ngừng chạy từ khi bắt đầu lắp đặt.

Sunny, chủ sở hữu của bãi rác này, cung cấp cho lũ trẻ một cái máy nghe nhạc DVD nhỏ để chúng có thứ giải trí, giết thời gian trong lúc nghỉ ngơi cuối ngày.

"Một giờ ở phía trước của màn hình sẽ thiết lập một đứa trẻ lại 20 Taka, đó là khoảng 25 cent Mỹ. Trẻ em thường kiếm được khoảng một đô la một ngày hoặc ít hơn."

Một giờ ngồi phía trước màn hình máy tính sẽ tiêu tốn của mỗi đứa trẻ khoảng 20 Taka, tương đương 5.000 đồng. Mỗi đứa trẻ thường kiếm được khoảng 20.000 đồng/ngày hoặc ít hơn."

"Thu thập phế liệu là một nguồn thu nhập lớn cho trẻ em đường phố. Đây bãi phế liệu bằng cạnh sông Buriganga là trung tâm kinh tế của thị trấn."

Thu thập phế liệu là một nguồn thu nhập lớn cho trẻ em đường phố tại đây. Bãi phế liệu lớn bằng cạnh sông Buriganga là "trung tâm kinh tế" của cả thị trấn.

Bảo Nam


Nguồn: GameThu

Bạn thích:
     

Thảo luận